MẸ LÀ CỘI NGUỒN HẠNH PHÚC

Lượt xem:

Đọc bài viết

(Viết tặng hai người phụ nữ tôi thương yêu nhất nhân ngày 8/3, và hướng tới kỷ niệm 40 năm ngày thành lập trường Nguyễn Viết Xuân yêu dấu)
MẸ LÀ CỘI NGUỒN HẠNH PHÚC
Anh đưa em về thăm lại trường xưa
Kể em nghe chuyện về người anh thương nhất
Người đã cho anh cuộc đời với tình yêu chân chất
Cô giáo – mẹ hiền, là mẹ của chúng ta.
Nhớ những ngày mẹ cất bước theo cha
Vào vùng Tây Nguyên bạt ngàn nắng gió
Bỏ lại sau lưng ánh mắt đàn em nhỏ
Giáo án nhớ tay gầy, sông Duệ lặng trầm ngâm.
Nhớ những buổi chiều trời đổ mưa thâm
Bước thấp cao mẹ về trong xẩm tối
Chân lấm tay bùn như thân cò lặn lội
Anh xót thầm nước mắt ngược vào trong.
Rồi một ngày sau bao nỗi chờ mong
Mẹ nhận tin vui khi lại được làm cô giáo
Của trường vùng cao Nguyễn Viết Xuân yêu dấu
Cũng là ngôi trường nơi anh được lớn lên.
Đó là ngôi trường anh kể cho em vào mỗi đêm
Về con đường đến trường mùa mưa lũ
Cây cầu Bò bắc qua dòng sông nhỏ
Nước ngập mưa tràn…,
Đó là những ngày dưới trời nắng chang chang
Con dốc Nông Trường bụi nhuộm hoen quần áo
Phía cuối con đường mẹ cùng thầy cô giáo
Mắt đỏ hoe đứng đợi học trò.
Suốt cả cuộc đời, mẹ gắn với chữ cho
Mẹ cho anh niềm tin, mẹ cho anh hy vọng
Mẹ cho anh cả bầu trời mơ mộng,
Cả hoài bão khát khao và cả cách làm người.
Anh rất vui khi nhìn thấy mẹ cười
Anh tự hào và hạnh phúc nhân đôi
Khi vừa là con vừa là học trò của mẹ.
Vậy nên em ơi!
Nếu thật lòng thương anh, em phải yêu lấy mẹ
Đã thực lòng yêu anh, em sẽ hiểu ra một lẽ
Mẹ là cội nguồn là hạnh phúc của đời anh.
Mẹ đã cho anh cuộc sống ngọt lành
Để anh biết yêu em bằng tình yêu chung thủy
Để anh cống hiến cho đời bằng một lòng tận tụy
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh!

Đắk Mil 7/3/2021